TT - Sáng 12-4-2015, Hội khoa kỷ niệm 40 năm khoa Văn học và Ngôn ngữ được tổ chức tại Trường đại học Khoa học xã hội và Nhân văn TP.HCM.
Nhìn lại cả một chặng đường dài, có điều bất ngờ và vô cùng lý thú: các thế hệ sinh viên sau khi ra trường đã có nhiều người trở thành nhà thơ quen thuộc với bạn đọc.
Dịp này, báo Tuổi Trẻ giới thiệu chùm thơ của một vài tác giả.

Sứ giả
Trọn đời lăn lóc Tây nguyên
 chưa hiểu hết người khác tộc
Tim tôi rung nhịp cồng chiêng
 yêu rừng xanh mờ bóng núi
 nhà sàn ấm lửa tôi đến trú
 bài hơri, tiếng đuổi chim, viên sỏi nhỏ
 ngụ hồn tôi, tôi triệu phú bao giờ
Tôi tựa bóng mát kơnia như mẹ như em tựa bóng
 uống nước biển Hồ, tắm dòng Sê San mát lạnh suối nguồn
 cùng bộn vui kho chật ních lúa vàng
 cùng thót lòng lũ xô cây trốc gốc
Mong một ngày người sánh vai vững bước
 hết ăn rau rừng hết mặc áo vỏ cây
 hết bập bẹ phép tính thông thường bằng khứa trên cây
 hiển hiện tâm hồn ban mai trong vắt
Người tặng tôi hồn rừng sắc nắng
 nguyện rũ bụi lầm, nguyện khơi trầm tích...
THU LOAN
Thuở áo em hương
ngày xưa
 cây ngọc lan trong sân trường đại học
 lặng lẽ hoa
 như em trong lặng lẽ của anh
 giảng đường thơm vòm trời ngát xanh
 đôi tim non hò hẹn
xưa anh đưa em chưa khi nào đi hết một con đường
 tại những mưa chiều bất chợt
 mình mắc giữa Sài Gòn đèn vàng khói sương
ngày xưa ơi những đêm ngày xưa ngập gió
 một phương em và anh một phương
đêm thành phố mênh mông có bốn con mắt nhớ
 trong giấc mơ anh
 gió và áo em hương.
QUỐC SINH
Phấn mưa
Em có về không
 tìm nắng xưa không
 bàn ghế cũ
 một bài thơ cũ
 sợ thời gian bôi xóa
 tay anh cầm phấn mưa
Viết đẫm tờ thứ nhất
 tuổi tên rêu đã mờ
 ký dấu môi thành thực
 cuối trang buồn
 câu thơ...
TRƯƠNG NAM HƯƠNG
Nói với con ngày vào đại học
Mẹ lớn lên bên dòng sông Hương
 Đêm từng đêm tắm mát tuổi thơ
 Bằng khúc hát dân ca
 Bằng cơn gió nhẹ
 Bằng nụ cười mơn man
 Trên môi ngoại
 Dỗ dành...
Đêm nay,
 Ngồi cùng con bên bờ Cổ Chiên
 Nghe câu ca
 Xao xuyến...
 Lặng nhìn ánh đèn chấp chới ven sông
 Ngỡ đèn vạn chài của Hương giang
 ngày ấy
Mai này
 Con lớn lên
 Có còn biết nao lòng nghe câu dân ca quê nội?
 Và khi đi xa...
Từ nơi xa xôi nào đó
 Con có nhớ về một dòng sông
 Một khoảng trời
 Một ánh đèn chấp chới
Như mẹ
 Đêm nay?
DƯƠNG THANH THANH
Nguồn: http://tuoitre.vn/tin/van-hoa-giai-tri/van-hoc-sach/20150412/tho/732845.html
